Thứ Tư, 21/09/2016 08:55

Hiền như… bánh nậm!

Ít có nơi mô như Huế, chỉ vài thứ bột đơn sơ thôi mà người ta làm ra không biết bao nhiêu thức ăn ngon. Như bột gạo chẳng hạn, đằm bụng và dễ tiêu, có nào bánh bèo, bánh ướt… Và, trong cái “gia đình” bánh trái bột gạo đông đúc kia, có cả loại bánh nậm.

Bánh canh nấm tràm rong biểnNhọc nhằn bèo - nậm - lọc

Làm bánh nậm kỳ công nhất là công đoạn “làm nhân”. Nhân bánh nậm thường làm bằng tôm đất và thịt mỡ. Tôm luộc đến  khi chuyển màu gạch thì vớt ra, giã vừa tay, không để bị nát. Mỡ xắt hạt lựu, hấp chín trước, rồi mới bỏ tôm vô xoong, đảo đều, thêm ít màu dầu điều để bánh trông bắt mắt hơn. Có một điều đến sau này tôi mới để ý là bột bánh càng dẻo thì người ta lại dùng nhiều thịt mỡ hơn. Mỡ heo mềm mịn, beo béo sẽ hài hòa với bột bánh deo dẻo hơn là miếng thịt nạc cứng nhắc.

Khâu thứ hai quan trọng không kém là “dáo bột”. Bột dáo phải đều tay, không vón cục, để lửa vừa vừa, thêm ít muối cho vị bánh đậm đà. Đây là công đoạn đòi hỏi rất nhiều sự kiên nhẫn và tỉ mỉ của người làm bánh. Chỉ cần quá tay một chút hay non tay một tẹo thì bột bánh sẽ mất đi độ sánh mịn và lạc vị ngay. Bánh nậm nằm kín đáo trong miếng lá như cô gái Huế rụt rè và người Huế thường đùa “con yêu bánh nậm” để chỉ những cô gái “dễ ghét”, hay làm điệu, làm bộ.

Thú ăn bánh vặt là một phần tuổi thơ của tôi. Nhớ ngày ấy, cô bán hàng bỏ quang gánh xuống, mở cái mâm ra, thì ôi chao cả một thiên đường với đủ thứ bánh: lọc, bèo, ướt, ít, nậm… Mẹt bánh trông thật ngon mắt với nào màu xanh của lá, màu đỏ của tôm, màu trong trong của bánh, màu vàng của nước chấm và hành phi, lại điểm thêm chút xanh xanh của hành lá. Tuy nhiên, chiếm nhiều không gian hơn cả là thau bánh lọc xanh đỏ và gói bánh nậm vuông vức. Bánh lọc trái ngược với bánh nậm. Bánh nậm mềm, bột đặc trong khi bánh lọc lại trong suốt, thấy rõ mồn một cả con tôm bên trong, bột bánh dẻo, nhai sậm sựt, vui miệng, vui tai. Hai thứ bánh, hai vẻ đẹp đối lập.

Bánh nậm hiền từ tên gọi dễ yêu: “nậm”. Cách ăn cũng thật “nữ tính”, bóc nhẹ lớp lá chuối xanh xanh, âm ấm để không làm vỡ bánh, chan đều nước mắm, lấy muỗng múc từng miếng bánh nho nhỏ, rồi đưa lên miệng nhai thật khẽ, thật êm. Nước mắm không mặn, hơi ngọt thanh, lỡ chan quá tay cũng không bị gắt. Bánh có cái vị dịu dàng nên càng nếm, càng dễ yêu. Bột bánh mềm mềm quyện thật ngọt với cái nhân tôm mằn mặn, mới đưa vào miệng đã như biến đâu rồi. Đôi khi, tôi lại thích ăn bánh không nước chấm. Bánh chan nước mắm thì đậm đà, quyến rũ nhưng khiến vị giác sao lãng, không nếm được trọn vẹn cái hương vị chân thật của bánh. Thử một lần ăn bánh nậm không nước chấm, không ớt tỏi, bạn sẽ nhận ra tầng hương vị ý nhị ẩn mình kín đáo của bánh.

Ăn bánh nậm không nhất thiết phải vào nhà hàng sang trọng, mâm cao cỗ đầy. Tôi thích bánh nậm của những mệ hàng rong, ngày nào họ cũng làm những thức bánh ấy nên rất lành nghề. Rổ bánh của các mệ là cả một tác phẩm nghệ thuật, là lao động của cả một gia đình. Ở nhà hàng, người ta nấu quá nhiều món nên ăn bánh nậm chưa chắc đã ngon. Còn ăn bánh nậm thì phải ăn ở Huế mới đúng vị, đem đi các tỉnh, người ta thêm cái này, bớt cái kia cho hợp khẩu vị dân địa phương, cũng ngon đấy nhưng chẳng còn là cái ngon của bánh nậm thuần gốc nữa rồi.

Đêm Sài Gòn, nghe mẹ bảo mấy hôm rày Huế se lạnh. Hồi còn sống ở Huế, được ăn đồ ăn Huế mỗi ngày, ngon thì ngon thật đấy nhưng ăn quen thành nhàm miệng, không thấy quý. Mới rồi, hai tháng về thăm nhà, được thưởng thức không khí dìu dịu ấy mỗi ngày và được… ăn thỏa thích. Vậy mà bây chừ vừa xa quê, đã mới thấy nhớ và thèm chi lạ hương vị bánh nậm quê mình.

Lê Thục Đan

  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Nhớ món “bánh nậm chuẩn vị Huế” của nội
Nhớ món “bánh nậm chuẩn vị Huế” của nội

Tan giờ làm, mấy chị em rủ nhau đi ăn vặt, nạp thêm tý năng lượng cho cái bụng đói cồn cào, đang réo òng ọc. Loanh quanh một hồi cả nhóm ghé vào quán “bèo, nậm, lọc” nằm ở một góc đường Nguyễn Trãi (Huế), dưới tán cây xanh mát bên trong nội thành.

Lên A Lưới thưởng thức cá nướng ống tre
Lên A Lưới thưởng thức cá nướng ống tre

Một chiều mùa đông, ngồi giữa bản làng bảng lảng mù sương, chậm rãi thưởng thức hương vị cá nướng ống tre thơm lừng, nghe gió reo vi vút từ dãy Trường Sơn đưa lại, thấy cái lạnh tái tê chốn núi rừng bỗng trở nên ngọt lành như món ăn dân dã của người miền cao.

Bữa quà chiều với bánh ram ít
Bữa quà chiều với bánh ram ít

Bánh ram ít là loại bánh được biến tấu từ bánh ít trần truyền thống của Huế. Bánh gồm hai phần rõ rệt, phần bánh ít và phần bánh ram. Bánh ít tròn trịa, vỏ bánh màu trắng đục với nhân tôm nằm ngoan ngoãn bên trong, ẩn hiện trông như miếng hổ phách. Phần bánh ram thì vàng rộm và tươi roi rói. Sự hài hòa giữa hai màu sắc cam và trắng tạo nên một tổng thể duyên dáng và bắt mắt.