Thứ Ba, 11/10/2016 15:14

Đượm nồng rau chân vịt

Có những thứ rau được gọi bằng nhiều cái tên nhưng ở đâu cũng thế, tên gọi ấy đều thân thương, gần gũi. Rau chân vịt, hay còn gọi sâm biển là một loại rau như thế.

Canh sắn nấu thịt, cá gác bếp - món ngon vùng cao

Chân vịt sống gần ngay mép biển, lẫn với đám lá dương lả tả. Mùa rau mọc thường là lúc biển động. Chung “chí hướng” với nắm chân vịt là rau cúc biển. Bên nào cũng dịu dàng, tươi mát, đung đưa với đám gió từ biển ầm ào.

Hương vị đại dương thoang thoảng trong từng cánh lá

Lá rau xanh, chắc cánh. Cọng rau mọng mướt, giòn tan. Dáng dấp tựa như cái chân vịt nên được ưu ái thành tên. Thật ra, rau “made in” miền biển này chẳng có họ hàng gì với cải bó xôi, loài cũng có cái tên như thế. Chân vịt kín tiếng, nếu không phải dân miền biển, hiếm người biết đến chúng. Thế mà vào Nam, loại rau này đắt giá lạ lùng. Người người đổ xô thu hái thứ lộc trời cho. Họ âu yếm gọi chúng là sâm biển với nhiều tác dụng tốt cho sức khỏe. Vậy mà ở đây, nơi miền biển cát vàng thoai thoải, những ngọn rau chân vịt vẫn thoải mái vươn vai, hít ánh nắng và gió khơi trong lành.

Bạn tôi nói muốn săn rau chân vịt không khó, quan trọng phải chăm chỉ. Chân vịt thường mọc cùng nhau, quây quần tụ họp như trẩy hội. Chúng thích những bóng dương đài các, không rát bỏng nhưng cũng chẳng mấy um tùm. Một điều lạ là, chân vịt ưa dốc cát thoai thoải, nơi những ngư dân đi mòn thành đường tắt ra thuyền. Đường chính không mọc, chúng lại xôn xao ồn ào ngay những dốc phụ. Một vài cây vượt trội hơn đồng loại, mập mạp, béo tốt khác thường. Thế mới hay loài cây này cũng phân tranh nơi ăn chốn ở và bám hơi người một cách có chọn lọc!

Canh rau chân vịt bình dị, mộc mạc. Chút ruốc, xíu ném thơm là có ngay bát canh ngát xanh, thơm lựng. Những mùa có con khuyết nhỏ, nước canh rau xanh um, li ti điểm xuyến là màu đỏ tươi của khuyết. Nhấp một ngụm nghe mặn mòi cả biển trời bao la. Nhấp ngụm thứ hai, nhai chút cánh lá, nếu không ở biển thì thực khách cũng “thấy” cả đại dương trong lưỡi mình. Chút tanh tao thú vị, đượm nồng cái mát lành, tất cả hương vị mới gần gũi và thân thiết làm sao.

Nhà cô bạn của tôi gần ngay dốc biển. Căn bếp nhỏ thường thơm đượm mùi rau. Bố mất, hình ảnh đầm ấm xưa kia giờ chỉ là mơ ước. Mẹ của cô gái ấy chăm chỉ và thương con. Bà vẫn thường săm soi từng cội dương để hái rau về cho cô con gái út. Căn nhà cô đơn, lúc nào cũng rì rầm tiếng sóng. Và rau chân vịt, với âm thanh bằng hương vị của mình, cũng rì rầm kể câu chuyện về tình yêu và hy vọng của biển, gợi cho cô gái trẻ niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống.

Bài, ảnh: Mai Huế

  Ý kiến bình luận

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Lên A Lưới thưởng thức cá nướng ống tre
Lên A Lưới thưởng thức cá nướng ống tre

Một chiều mùa đông, ngồi giữa bản làng bảng lảng mù sương, chậm rãi thưởng thức hương vị cá nướng ống tre thơm lừng, nghe gió reo vi vút từ dãy Trường Sơn đưa lại, thấy cái lạnh tái tê chốn núi rừng bỗng trở nên ngọt lành như món ăn dân dã của người miền cao.

Bữa quà chiều với bánh ram ít
Bữa quà chiều với bánh ram ít

Bánh ram ít là loại bánh được biến tấu từ bánh ít trần truyền thống của Huế. Bánh gồm hai phần rõ rệt, phần bánh ít và phần bánh ram. Bánh ít tròn trịa, vỏ bánh màu trắng đục với nhân tôm nằm ngoan ngoãn bên trong, ẩn hiện trông như miếng hổ phách. Phần bánh ram thì vàng rộm và tươi roi rói. Sự hài hòa giữa hai màu sắc cam và trắng tạo nên một tổng thể duyên dáng và bắt mắt.

Hoàng hôn đẹp ở đầm Chuồn
Hoàng hôn đẹp ở đầm Chuồn

Bãi thuyền ở đầm Chuồn, nắng chiều nhuộm vàng cả một góc đầm phá, “Những ngày thu này đẹp quá. Ôi, sao nghe lòng mang mang thế này!”, người bạn nói như la lên với không trung khoáng đạt. Cả nhóm cười vang mặc cho gió làm tóc rối tung. Chớp nhanh vài cái ảnh rồi tất cả lên thuyền của “anh Dũng đầm Chuồn hội quán” để “đi một vòng rồi về thưởng thức ẩm thực đầm Chuồn” - như lời “thổ địa” của chuyến đi thông báo.

Cơm Hến
Cơm Hến

Trước đây, tôi không thích ăn cơm hến. Bởi không thích nên trong cuốn sách viết về ẩm thực bình dân xứ Huế của tôi “Về Huế ăn cơm” cũng có một tản văn nói về món hến, nhưng mà là hến phay hay canh hến nấu với bầu, với rau chứ không phải cơm hến... Tất nhiên, phải khẳng định đó là những món ngon từ sông Ô Lâu, phá Tam Giang quê tôi. Bây giờ thì tôi đã thấy mình đã thiếu sót khi không đề cập chi đến món cơm hến.